I Phierơ 1:1-5
TẠI SAO MỖI NGƯỜI TIN CHÚA CẦN PHẢI HÔ TO LÊN!
Phần giới thiệu: Bạn có nghe các tin tốt
nào mới đây không? Đây là một thí dụ nói tới các tin tức trở thành hàng tít đầu
trong tuần qua.
• Iraq – thêm 3 binh sĩ Mỹ chết
hôm nay. Những kẻ nổi loạn bao vây Công ty dầu Kirkuk . Đánh bom bằng xe hơi vào hai đồn cảnh
sát của người Iraq .
• Afghanistan – tên lửa phát nổ, đánh
vào khách sạn cao cấp, tại thủ đô Kabul .
• Israel – Các tay súng giết hai
người Do thái tại Bối Cảnh Xây Dựng vì Hàng Rào Tranh Cãi. Sự kiện xảy ra vài
giờ sau khi quân đội Do thái bắn chết hai người Palestin ở Bờ Tây.
• Anh quốc – Nhóm Luân đôn tìm cách
mua chất độc hoá học.
• California – Ca sĩ và thần tượng của
thiếu niên bị bắt vì tội lạm dụng tình dục trẻ em.
• Washington – Thượng viện bị trở ngại
về hoá đơn y tế.
Không may, đấy chỉ
là một mảng của tảng băng trôi! Tôi chưa nhắc tới sự thực là nền kinh tế đang
suy sụp. Tôi chưa nói cho bạn biết chúng ta đang lún ngày càng sâu xuống nấc
thang giáo dục. Tôi chưa nói đến xu hướng tội ác bạo lực gia tăng. Được thôi, tôi
có thể đứng ở đây trong nhiều giờ đọc cho bạn nghe những câu chuyện mới từ khắp
địa cầu, chúng tô vẻ một bức tranh đảo lộn xã hội kinh khiếp và sự sa đoạ về mặt
đạo đức. Tôi nghĩ chắc chắn chỉ với mấy hàng tít tôi chia sẻ hôm nay cho thấy rằng
thế giới của chúng ta đang ở trong mớ hỗn độn! Cũng rất chắc chắn khi nói rằng
các tin tức tốt lành khó mà tìm được trong thế giới bị rủa sả bởi tội lỗi hôm
nay. Thực vậy, thế giới nầy có thể được mô tả đúng y như rắc rối nầy chồng lên
trên rắc rối khác vậy!
Phần đáng buồn
trong mọi sự nầy là sự thực khi chúng ta đọc những hàng tít đó và suy nghĩ đến
các tin tức đang xảy ra trong thế giới của chúng ta, và khi chúng ta nghĩ đến
các nan đề và gánh nặng của chính chúng ta, chúng ta có khuynh hướng vướng vào đó
với việc nát cả tấm lòng. Đôi khi, chúng ta phạm phải lỗi để cho thế giới ở
xung quanh tước lấy sự vinh hiển mà Đức Chúa Trời đã đặt ở trong lòng chúng ta.
Không nên có như thế!
Trong câu thứ nhứt
của phân đoạn Kinh thánh, Phierơ nói trong thư tín của ông với “những người kiều ngụ
rải rác”. Ông đang viết cho các tín hữu người Do thái, họ bị buộc phải rời
khỏi quê hương họ và thấy mình bị tan rãi ở các phần khác trên thế giới. Những
người nầy, vì cớ niềm tin và đức tin của họ, đang chịu bách hại trước những sự
bắt bớ và đau khổ mà bạn và tôi thậm chí không thể hình dung nổi. Phierơ đang
viết cho họ, chống lại cái phông khổ đau nầy, ông khích lệ họ trong đức tin. Ông
đang nhắc cho họ nhớ rằng ở giữa mọi thử thách ấy, có những lý do đáng tin cậy
cho việc vui mừng thực sự! Một lý do cho sự vui mừng nằm ở từ “những người kiều ngụ”. Cụm từ nầy đề cập tới “người chuyển qua một xứ lạ”. Bạn thấy đấy, Phierơ đang
nhắc cho những người nầy nhớ rằng họ không còn ở trong quê hương nữa! Họ chỉ là
những người khách lạ đi ngang qua một xứ lạ mà thôi. Một ngày kia, cuộc hành
trình sẽ kết thúc và họ sẽ được ở tại quê nhà!
Trong khi chúng ta
không bị bắt bớ hôm nay, vẫn có những chiến trận phải tham dự, nhiều đồng trũng
phải vượt qua, những đêm tăm tối phải nếm trải và đau khổ phải gánh chịu. Ở giữa
mọi sự ấy, thật là dễ mất đi nhận thức. Thật là dễ quên chúng ta là ai trong
Chúa Jêsus và chúng ta sẽ đi đâu vì cớ Chúa Jêsus. Phân đoạn nầy góp phần như một
sự nhắc nhớ chúng ta là AI và chúng ta sẽ đi về đâu. Vì vậy, trong một vài phút
hôm nay, hãy gạt các dòng tít kia ra khỏi đầu của bạn đi, hãy quên đi các rối rắm
của bạn, hãy nhìn qua bên kia đồng trũng của bạn rồi hãy để cho tôi chỉ cho bạn
thấy Tại
Sao Mỗi Người Tin Chúa Cần Phải Hô To Lên! Bạn nói: “Tại sao ông lại chọn làm một nhà
truyền đạo Tin lành chứ?” Vì chúng ta chỉ là những người duy nhứt còn lại thực sự tin mọi sự
mà tôi sắp nói cho bạn biết tối nay! Cho phép tôi chỉ cho bạn thấy các lý do Tại Sao Mỗi Người Tin
Chúa Cần Phải Hô To Lên!
A. Thủ tục – Nếu bạn đã được cứu hôm
nay, sở dĩ như thế không phải vì bạn đã làm việc gì xứng đáng với ơn cứu đó! Hai
câu nầy đầy dẫy với lẽ thật cho rằng ơn cứu rỗi là một việc làm của ân điển
hoàn toàn. Hãy chú ý những gì Phierơ nói:
1. Chúng ta được chọn bởi Đức Chúa Trời - Phierơ cho chúng ta biết
rằng chúng ta được chọn “theo sự biết trước của Đức Chúa Trời”. Chúng ta không có thì
giờ hôm nay để vào sâu trong các chi tiết của sự biết trước, sự lựa chọn và sự
tiền định, nhưng đủ để nói rằng biết trước có ý nói sâu xa rằng sự biết trước đó là phần của
Đức Chúa Trời.
Nó đề cập tới chương trình định trước nơi phần của Đức Chúa Trời! Nói cách khác, nếu bạn đã
được cứu hôm nay, sở dĩ như thế là vì Đức Chúa Trời đã chọn bạn trong Chúa
Jêsus, trước khi sáng thế, Êphêsô 1:4. Đấy là công việc của ân điển! Chớ không phải một
người xứng đáng được Đức Chúa Trời lựa chọn đâu!
2. Chúng ta được Đức Chúa Trời kêu gọi - Phierơ nói tới “được nên thánh bởi Đức Thánh Linh”. Một phần của tiến
trình đem chúng ta đến với Chúa Jêsus là sự thuyết phục của Đức Thánh Linh. Thánh
Linh của Đức Chúa Trời làm cho chúng ta tỉnh thức trước nhu cần được cứu của
chúng ta, Ngài phán với tấm lòng của chúng ta về tình trạng hư mất của chúng ta,
Ngài kêu gọi chúng ta phải ăn năn và Ngài ban cho chúng ta đức tin để đáp lại sự
ban hiến rời rộng của Đức Chúa Trời. Đây cũng là công việc của ân điển! Chẳng một
ai trong phòng nhóm nầy xứng đáng được kêu gọi để được cứu đâu, nhưng không có
ai từng được cứu tránh được sự ấy, Giăng 6:44; 65.
3. Chúng ta được Đức Chúa Trời thanh tẩy – Theo Phierơ, Đức Chúa
Trời không dừng lại với việc lựa chọn và kêu gọi chúng ta, mà Ngài còn thanh tẩy
chúng ta khi chúng ta đến với đức tin nơi Đấng Christ. Huyết quí báu mà Chúa
Jêsus đã đổ ra trên đồi Gôgôtha có quyền phép thanh tẩy hết mọi vết uế của tội
lỗi! Chắc chắn, huyết của Chúa Jêsus là sự trông cậy duy nhứt mà tội nhân có
trong việc được thanh tẩy, I Phierơ 1:18-19. Chắc chắn, không một tội
nhân nào xứng đáng cho huyết ấy phải bị đổ ra. Thế nhưng, chính ân điển của Đức
Chúa Trời đã dẫn Chúa Jêsus đến với đồi Gôgôtha, chịu chết ở đó trên thập tự
giá vì tội lỗi chúng ta, Êsai 53:1-12. Chính ân điển đã giúp cho Ngài khoác lấy hết mọi
tội của thế gian trên chính mình Ngài, II Côrinhtô 5:21. Chính ân điển đã làm
cho môi miệng Ngài thốt ra năm từ đáng nhớ nhất vang dội xuống từ đại sảnh của
thời gian: “Mọi Sự
Đã Được Trọn!” Giăng 19:30.
Giờ
đây, huyết ấy đã được đổ ra và bất kỳ tội nhân nào nghe tiếng kêu gọi của Thánh
Linh Đức Chúa Trời có thể đến và thanh tẩy tội lỗi mình trắng hơn tuyết trong
huyết quí báu của Đức Chúa Jêsus Christ. Việc nầy chẳng có gì khác hơn công tác
của ân điển hoàn toàn!
B. Chương trình - Phierơ cho chúng ta biết rằng chương trình của Đức
Chúa Trời trong mọi sự nầy là để thực hiện một sự “lại sanh” nơi hết thảy những ai
chịu đến với Ngài. Đây là những gì Chúa Jêsus nói với Nicôđem trong Giăng 3:3, 7. Nói theo cách đơn giản,
khi một tội nhân ăn năn tội và đáp ứng lại với sự kêu gọi của Đức Chúa Trời để được
cứu, người ấy được lại sanh là một con cái của Đức Chúa Trời. Theo Kinh thánh, khi
chúng ta được sanh ra lần đầu tiên, chúng ta được sanh ra trong gia đình của Ađam.
Lần sanh thứ nhứt nầy đã kết quả trong chúng ta mọi người đều sinh ra với một sự
biến dạng. Không phải biến dạng về xác thịt đâu, mà là về tâm linh. Thực vậy, hết
thảy chúng ta ra đời để chết về mặt thuộc linh, Rôma 5:12; Êphêsô 2:1. Chúng ta ra đời với một
bổn tánh có xu hướng đối với tội lỗi và xa cách Đức Chúa Trời, Êphêsô 2:2-3. Tất cả con người sanh
ra trong thế gian nầy đều là hạng tội nhân ô uế, bẩn thỉu! nhưng, còn tệ hơn nữa,
không những chúng ta là hạng tội nhân
khi ra đời, song khi chúng ta lớn lên và bổn tánh tội lỗi chúng ta trưởng thành,
chúng ta trở nên hạng tội nhân bởi sự lựa chọn, Êsai 53:6!
Là
một kết quả của tội lỗi chúng ta, chúng ta bị phân cách đối với Đức Chúa Trời, Êsai 59:2, và chúng ta bị định phải
chịu cái chết thứ hai trong một chỗ gọi là Địa Ngục, Thi thiên 9:17. Một chỗ mà ở đó hạng tội
nhân thực sự không chết, nhưng ở đó họ kinh nghiệm sự phân rẻ đời đời ra khỏi sự
hiện diện của Đức Chúa Trời và đau khổ trong lửa đời đời không hề tắt, Mác 9:44, 46, 48.
Tuy
nhiên, Chúa Jêsus đã sống và chết để làm thay đổi mọi sự đó! Khi Ngài chịu chết
trên thập tự giá, Ngài đã trả giá món nợ tội lỗi cho từng người nào chịu tiếp
nhận Ngài bởi đức tin! Khi một tội nhân ăn năn và đến với Chúa Jêsus, tội nhân đó
được biến đổi ngay lập tức thành một thánh đồ. Người ấy nhận lãnh một khởi sự mới,
II
Côrinhtô 5:17. Mọi tội lỗi của người đã được tha cho đến đời đời, Côlôse 2:13-14. Người ấy được đưa vào
gia đình của Đức Chúa Trời tức thì, I Giăng 3:1-3. Và, tên của người được ghi vào sổ sự sống của Chiên Con, Luca 10:20! Giờ đây, đó là các lý
do thực sự cho sự vui mừng!
C. Sản phẩm - Phierơ cho chúng ta biết rằng sản phẩm của mọi công việc nầy
bởi Đức Chúa Trời là một “sự trông cậy sống”. Nói cách đơn giản, điều nầy đề cập tới một sự
trông cậy sống mà chúng ta có trong một tương lai sáng lạng! Hy vọng của chúng
ta là một “sự
trông cậy sống”, sự trông cậy ấy là chắc chắn, nhất định, và rất thực, như ngược lại với dối gạt, trống rỗng, hy vọng
giả dối mà thế gian hiến cho.
Bạn
thấy đấy, nhiều người trong thời của chúng ta đang đặt kỳ vọng của họ vào chương
trình 401K. Nhiều người đặt sự trông cậy của họ vào thị trường chứng khoán. Con
người đặt hy vọng của họ vào sức khoẻ hay gia đình của họ. Đây là một sự trông
cậy đặt cơ sở vào chỗ lấy ước mơ làm sự thật! Khi Tân Ước sử dụng cụm từ “trông cậy” nó không đề cập đến một
ước muốn hay khát khao. Nó có ý nói: “một sự bảo đảm đáng tin đặt cơ sở trên Lời của
Đức Chúa Trời và sự sống lại của Đức Chúa Jêsus Christ ra khỏi kẻ chết tạo ra một
đáp ứng đầy vui mừng”.
Bạn
có nhận được sự trông cậy ấy chưa? Khi chúng ta, là những người tin Chúa, nói tới
sự trông cậy của chúng ta về thiên đàng, chúng ta không nói tới “ác là trên bầu trời, tương lai”. Chúng ta đang nói tới một
việc chắc chắn! Chúng ta đang nói tới một việc vững chắc hơn đất ở dưới chơn
chúng ta. Chúng ta đang đề cập tới một việc đã được ổn định bởi Lời của Đức
Chúa Trời không sai sót, không lầm lẫn! Quí bạn ơi, thế gian sẽ rơi vào chỗ hỗn
độn hôm nay, nhưng người nào đã được cứu có một sự trông cậy nằm ở ngoài thế
gian nầy! Chỉ điều nầy thôi là đủ để hô to lên rồi, nhưng Phierơ chưa nói xong!
II. CHÚNG TA ĐƯỢC ĐỀ CỬ CHO SỰ VINH HIỂN (câu 4)
A. Một nơi bảo đảm - Phierơ nói rằng chúng ta là những người nhận
lãnh một “cơ
nghiệp”. Tất nhiên, một cơ nghiệp là một thứ bị để lại sau lưng bởi một
người đã chết. Đây là một tặng phẩm cho những ai vẫn còn sống đối với người
không còn sống nữa. Tuy nhiên, trong trường hợp nầy, chúng ta đang có một cơ
nghiệp được cung ứng cho bởi Đấng đã chết, nhưng Đấng ấy giờ đây đang sống, Khải huyền 1:18. Là con cái của Đức
Chúa Trời, chúng ta vẫn dự phần vào cơ nghiệp của Đức Chúa Trời, Rôma 8:17. Chúng ta được nhắc tới
trong ý muốn và giao ước mới của Đấng Christ, Giăng 17:22-24, và chúng ta sẽ dự phần
vào cơ nghiệp đó với Đấng đã ban nó cho chúng ta trong một ngày vinh hiển gần đây!
Đừng lo lắng về Thiên đàng là một huyền thoại như có người đã nói trong thời buổi
của chúng ta. Tôi đang có nó với thẩm quyền đúng đắn nhất, Thiên Đàng là một thực
tại cho những ai nhìn biết Chúa, Giăng 14:1-3!
B. Một nơi vinh hiển – Phần mô tả của Phierơ về nơi vinh hiển ấy bảo đảm
cho cái nhìn của chúng ta một chút nữa vào thiên đàng. Ông sử dụng vài từ ngữ
phủ định để mô tả cơ nghiệp đó, là nơi mà chúng ta đang hướng tới với một tư thế
thật tích cực.
1. Nơi ấy không thể bị hủy diệt – Không một kẻ thù nào
dám đặt chơn hắn lên bờ biển đó để hủy diệt nó. Dân sự trong thời của Phierơ đã
nhìn thấy các đạo binh Lamã tiêu diệt hết thành nầy đến thành khác. Thế nhưng, ông
nói cho họ biết về một vùng đất mà những kẻ xâm lược với không tới. Chúa Jêsus đã
phán như thế theo cách nầy: “Các ngươi chớ chứa của cải ở dưới đất, là
nơi có sâu mối, ten rét làm hư, và kẻ trộm đào ngạch khoét vách mà lấy; nhưng
phải chứa của cải ở trên trời, là nơi chẳng có sâu mối, ten rét làm hư, cũng chẳng
có kẻ trộm đào ngạch khoét vách mà lấy” Mathiơ 6:19-20.
2. Nơi ấy không bị ô uế – Điều nầy có ý nói rằng nơi ấy không thể bị “vấy bẫn hay ô uế”. Thiên đàng, không giống
như thế gian nầy đã bị hãm ép, bị đánh đắm và bị hủy phá bởi tội lỗi, sự vấy bẫn
không thể chạm đến nơi ấy và bởi những thứ đã hủy diệt thế gian. Không một điều
ác tồi tệ nào làm hư hoại đất sẽ ngóc cái đầu xấu xí của chúng lên trong Thiên đàng!
Những thứ như sự chết, tội lỗi, Satan, đau khổ, hoạn nạn, v.v…, sẽ mau qua
không còn có trong từ vựng của chúng ta khi chúng ta đến được vùng đất phước hạnh
và vinh hiển đời đời ấy! Hãy chú ý: “Ngài sẽ lau ráo hết nước mắt khỏi mắt
chúng, sẽ không có sự chết, cũng không có than khóc, kêu ca, hay là đau đớn nữa;
vì những sự thứ nhất đã qua rồi” Khải huyền 21:4. “kẻ
ô uế, người làm điều gớm ghiếc và nói dối không hề được vào thành; nhưng chỉ có
những kẻ đã biên tên trong sách sự sống của Chiên Con” Khải huyền 21:27.
3. Nơi ấy không suy tàn – Cụm từ nầy nói tới một
việc “không
thể lột ra được”. Tất cả mọi bối cảnh và của cải đời nầy là đối tượng cho sự suy
tàn. Nhà cửa, xe cộ, thân thể, mọi sự bạn nhìn thấy ở chung quanh mình đang ở
trong tiến trình suy tàn và bay mất đi. Thiên đàng thì chẳng phải vậy! Thành phố
ấy sẽ chẳng đòi hỏi sửa chữa, không có tu bổ và chẳng có phục hồi. Nơi ấy sẽ chẳng
hề suy tàn đâu!
C. Một nơi được canh giữ – Minh hoạ:
Trong thời Tân Ước, có nhiều người trồng cây Ô-li-ve. Phải tốn những 23 năm để một cây trưởng thành và cho trái. Những cây nầy thường được để lại như cơ nghiệp, vì cây ôlive có thể đem lại nhiều tiền bạc. Tuy nhiên, cây ôlive luôn luôn bị hủy diệt bởi kẻ thù xâm lược, làm thế họ tước đi cơ nghiệp của thế hệ hầu đến và khả năng tự tiếp trợ cho thế hệ ấy. Phierơ nói cho chúng ta biết rằng không như một cơ nghiệp ở đây trên đất, cơ nghiệp ấy sẽ qua đi qua trộm cướp, quản lý tồi hay suy tàn, cơ nghiệp chúng ta có ở trên Thiên đàng được “để dành cho”. Cụm từ nầy có nghĩa là “được bảo đảm”. Sát nghĩa từ ngữ nầy có thể được dịch là “được gìn giữ có ổ khoá và chìa”. Dòng sau cùng là đây: quê hương của chúng ta ở trên trời là một sự bảo đảm giống như thể chơn của chúng ta đã bước đi trên các con đường bằng vàng ở đó rồi vậy, giống như thể mắt của chúng ta đã nắm bắt được rồi gương mặt của Cứu Chúa, giống như thể chúng ta đang sinh sống rồi trong thân thể vinh hiển vậy!
Trong thời Tân Ước, có nhiều người trồng cây Ô-li-ve. Phải tốn những 23 năm để một cây trưởng thành và cho trái. Những cây nầy thường được để lại như cơ nghiệp, vì cây ôlive có thể đem lại nhiều tiền bạc. Tuy nhiên, cây ôlive luôn luôn bị hủy diệt bởi kẻ thù xâm lược, làm thế họ tước đi cơ nghiệp của thế hệ hầu đến và khả năng tự tiếp trợ cho thế hệ ấy. Phierơ nói cho chúng ta biết rằng không như một cơ nghiệp ở đây trên đất, cơ nghiệp ấy sẽ qua đi qua trộm cướp, quản lý tồi hay suy tàn, cơ nghiệp chúng ta có ở trên Thiên đàng được “để dành cho”. Cụm từ nầy có nghĩa là “được bảo đảm”. Sát nghĩa từ ngữ nầy có thể được dịch là “được gìn giữ có ổ khoá và chìa”. Dòng sau cùng là đây: quê hương của chúng ta ở trên trời là một sự bảo đảm giống như thể chơn của chúng ta đã bước đi trên các con đường bằng vàng ở đó rồi vậy, giống như thể mắt của chúng ta đã nắm bắt được rồi gương mặt của Cứu Chúa, giống như thể chúng ta đang sinh sống rồi trong thân thể vinh hiển vậy!
Thiên
đàng không phải là một huyền thoại! Thiên đàng là một thực tại! Đây là một thực
tại hiện hữu được canh giữ bởi Cha thiên thượng của chúng ta, Ngài đang trông
chờ cái ngày khi chúng ta về đến quê hương để đích thân mình nhận lãnh quê hương
ấy.
(Minh
hoạ: Tôi dám nói rằng chúng ta có nhiều lý do đáng tin cậy về sự vui mừng
thật ấy! Còn bạn có không?)
III. CHÚNG TA ĐƯỢC ĐÓNG ẤN BỞI ĐỨC CHÚA TRỜI (câu 5)
A. Lời hứa
- Phierơ nói
cho các tín hữu đầu tiên nầy biết là họ được Chúa “giữ cho”. Từ ngữ có ý nói “giữ trong đồn, hay được lính canh bảo hộ”. Từ ngữ nầy đề cập tới “một đồn lính trong thành phố”. Quyền phép gìn giữ
chúng ta đang ngự trong chúng ta, nghĩa là, Đức Thánh Linh! Rất cụ thể, con cái
của Đức Chúa Trời có nhiều sự bảo hộ tốt hơn Tổng Thống Hoa kỳ! Ông ấy có Cơ Quan Mật Vụ, chúng ta có Cơ Quan Tối Cao. Ông ấy có lính vũ trang, chúng ta có Đức Chúa Trời Toàn Năng. Ông ấy có sự bảo hộ trong hiện tại, chúng ta có sự bảo hộ trọn vẹn! Kinh thánh nói rõ khi
Kinh thánh dạy rằng không một ai tiếp nhận Chúa Jêsus làm Cứu Chúa của riêng họ
cần phải lo lắng về việc mất đi ơn cứu rỗi của họ! Quí bạn ơi, bị hư mất một lần
nữa, sau khi bạn đã được cứu, tuyệt đối là điều bất khả thi! Hãy chú ý những gì
Kinh thánh nói về vấn đề quan trọng nầy: Giăng 6:37-40; Giăng 10:28-29; Hêbơrơ 6:4-6, Giăng
6:47; Giăng 3:16; Hêbơrơ 7:25. v.v…
B. Quyền phép – Làm sao điều nầy khả thi được chứ? Lý do chúng ta yên nghỉ
an ninh trong sự thực chúng ta không chịu trách nhiệm về việc giữ lấy sự cứu rỗi
của chính chúng ta. Kinh thánh nói rõ ràng ở đây rằng chúng ta được “quyền
phép của Đức Chúa Trời giữ cho”. Đây là quyền phép năng động của Đức Chúa Trời
Toàn Năng đang thực hiện công tác gìn giữ đó. Nếu bạn và tôi phải lo liệu công
việc ấy, chắc chắn chúng ta sẽ thua cuộc chiến ngay. Tuy nhiên, sự cứu rỗi của
chúng ta yên nghỉ trên quyền phép của Đức Chúa Trời. Vì lẽ đó, chúng ta có thể đầy
lòng tin cậy yên nghỉ trong sự hiểu biết những gì Ngài khởi sự Ngài luôn luôn
hoàn tất, Philíp
1:6: “tôi
tin chắc rằng Đấng đã khởi làm việc lành trong anh em, sẽ làm trọn hết cho đến
ngày của Đức Chúa Jêsus Christ”. Nếu một tín hữu đã được lại sanh có thể mất đi
ơn cứu rỗi và phải đi Địa Ngục, điều đó không nói nhiều về quyền phép của Đức
Chúa Trời! Tôi chỉ muốn khẳng định lẽ thật rằng chúng ta đang hầu việc một Đức
Chúa Trời là Đấng có quyền cứu bất kỳ ai và đưa người đó an toàn về quê hương
trên Thiên đàng khi qua đời nầy! Thực vậy, trong trường hợp bạn có nắm bắt được
điều đó hay không, nếu bạn đã được cứu, bạn biết chắc rồi về Thiên Đàng đến nỗi
bạn không thể quên được điều đó, Rôma 8:29-30; Êphêsô 2:6.
Cái điều làm cho lẽ thật
nầy ra quí báu như thế là sự thực tôi có lỗi quên nhiều thứ trong cuộc đời của
mình. Có bao giờ bạn xới tung một sự lên không? Nhưng, quí bạn ơi, ơn cứu rỗi
là một việc mà tôi không thể xới tung lên được. Tôi đã nhận lấy ơn ấy lúc bây
giờ đây, tôi sẽ có ơn ấy cho đến đời đời, và đấy là lời hứa của Đức Chúa Trời
cho bạn và tôi!
C. Minh chứng - Phierơ kết thúc câu 5 bằng cách nhắc cho độc
giả của ông nhớ rằng họ là những kẻ dự phần ơn cứu rỗi vượt trên các biến động
hôm nay. Ông nói cho họ biết rằng đức tin của họ trong Đấng Christ đã bảo đảm
cho họ và sự trông cậy đời đời sẽ lên đến đỉnh điểm trong sự đến an toàn của họ
trong Thiên đàng ở cuối cuộc hành trình. Quí bạn của tôi ơi, vấn đề đã rõ ràng
với bạn chưa, ấy là chúng ta là những người được cứu quả thực sẽ được cứu cho đến
đời đời? Hãy chú ý những gì Phaolô nói cho chúng ta biết về ơn cứu rỗi của
chúng ta trong thơ Êphêsô: 1.) Sự cứu rỗi là bởi ân điển nhơn đức tin - Êphêsô 2:8-9. 2.) Sự cứu rỗi cung ứng
cho chúng ta dấu ấn của Thánh Linh Đức Chúa Trời - Êphêsô 1:13-14. 3.) Dấu ấn nầy vẫn
nguyên vẹn cho tới khi chúng ta sau cùng được vào ở cùng Chúa trên Thiên đàng -
Êphêsô
4:30. Một
khi tôi được cứu bởi ân điển, được ấn chứng bằng Đức Thánh Linh và được bảo đảm
bằng quyền phép của Đức Chúa Cha, tôi có thể dám chắc tuyệt đối rằng ơn cứu rỗi
của Đức Chúa Trời sẽ còn mãi cho đến đời đời! Vẫn chưa thấy thuyết phục sao? Hãy
chú ý câu nầy: “Bởi vì lời giảng về thập tự giá, thì những
người hư mất cho là điên dại; song về phần chúng ta, là kẻ được cứu chuộc, thì
cho là quyền phép của Đức Chúa Trời”, I Côrinhtô 1:18. Có phải bạn chú ý đến động
từ “được
cứu chuộc” không? Động từ nầy ở trong thì hiện tại, chủ động cách. Điều nầy có ý nói rằng ơn
cứu rỗi là một tiến trình liên tục! Tôi đã được cứu khi tôi tin cậy Chúa Jêsus.
Tôi đã được cứu khi tôi nếm trải mỗi ngày. Tôi sẽ được cứu khi tôi về đến quê hương
trong sự vinh hiển. Và, hãy ngã mũ chào đi, mọi sự nầy là công việc của Đức
Chúa Trời ở trong tôi! Nếu Ngài thả bóng bất cứ đâu dọc đường, chúng ta sẽ ở
trong chỗ rối rắm nhiều đấy. Thế nhưng, Đức Chúa Trời không “thả bóng”, bạn và tôi chẳng có gì
phải lo sợ cả! Ngài sẽ làm trọng những gì Ngài đã khởi sự! Ngài sẽ gìn giữ những
người nào mà Ngài đã cứu! Ngài sẽ lo liệu “MỌI SỰ” khi con cái Ngài về đến quê hương an toàn trên Thiên Đàng!
Minh hoạ: Một lần nữa, tôi buộc phải nhìn nhận rằng đây là những lý do đáng
tin cho sự vui mừng thực sự! Bình minh hiện rõ cho bạn chưa?
Phần kết luận: Thực sự, người nào đã được
cứu bởi ân điển có nhiều lý do để vui mừng ở chỗ họ là ai và những gì họ đang
có trong Đức Chúa Jêsus Christ. Và, tôi muốn khích lệ bạn đừng hướng mắt nhìn
vào những điều rối rắm và biến động đang diễn ra trên thế giới hôm nay và hãy
vui mừng trong ơn cứu rỗi của mình. Hãy học biết ngợi khen Đức Chúa Trời vì bạn
là ai, những gì bạn đang có và nơi mà bạn sẽ đi đến! Khi bạn học biết bí quyết để
bạn có thể vui mừng khi bạn mong muốn, bí quyết ấy sẽ giúp cho phần đời còn lại
ra dễ chịu hơn! Và quí bạn ơi, đấy là lý do Tại Sao Mỗi Người Tin Chúa Phải Hô Lớn Tiếng Lên!
• Có thể bạn muốn đem một
nhu cần hay gánh nặng cho Chúa hôm nay và để nó ở đó trước mặt Ngài.
• Có thể bạn muốn dâng lời
cảm tạ Ngài vì bạn đã được cứu, được đóng ấn và chắc chắn về Thiên Đàng.
• Có thể có nhiều người
khác ở đây họ chưa bao giờ được cứu! Những gì tôi đã nói trong ngày hôm nay
không tùy thuộc về bạn! Bạn không biết Đức Chúa Trời và bạn không có sự trông cậy
cho tương lai của bạn chi hết! Tôi muốn mời bạn bước lên phía trước hôm nay và
tiếp nhận Chúa Jêsus làm Cứu Chúa của bạn. Nếu Ngài đang kêu gọi bạn đến, bạn cần
phải đáp ứng bằng cách đến với Ngài. Ngài yêu thương bạn. Ngài đã chịu chết vì
bạn và Ngài sẽ cứu bạn nếu bạn chịu đến. Tôi biết bạn muốn đến lắm đó! Liệu bạn
có chịu đến không? Hãy đến với Đức Chúa Trời hôm nay và Ngài sẽ làm phần còn lại.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét